Chương 17: Kẻ Được Đánh Dấu
Ba người rời khỏi căn phòng ký ức, không ai nói lời nào. Từng bước chân như nặng trĩu trong hành lang tĩnh mịch. Ngoài kia, ánh trăng máu đã lên cao, nhuộm đỏ bầu trời. Không khí đặc quánh mùi máu, quái đản đến ngộp thở.
Có ai... cảm thấy gì đó lạ không? - Lan thì thào, ánh mắt lia quanh lo lắng.
Duy ngẩng lên, đôi mắt cậu ánh lên vẻ nghi ngờ:
Kẻ bị đánh dấu có thể là bất cứ ai trong chúng ta. Nhưng tại sao lại là chúng ta? Phải có lý do.
Việt im lặng, tay siết chặt mảnh giấy từ nạn nhân sống sót. Cậu lặng lẽ soi đèn pin vào cổ tay mình. Không có gì.
Kiểm tra đi. - Việt cứng giọng, quay sang Duy và Lan.
Cả ba cùng lần lượt kiểm tra cổ tay, gáy và sau lưng. Đến lượt Lan, cô sững người khi nhìn thấy phía sau gáy mình — một ký hiệu lạ, mờ nhạt nhưng rõ ràng như bị thiêu vào da.
Không... không thể nào... - Lan lùi lại, mặt cắt không còn giọt máu.
Duy và Việt nhìn nhau, ánh mắt nghi hoặc. Ký hiệu ấy giống hệt với hình trên bức tường mật mã, thứ gắn liền với các vụ án mạng suốt 20 năm.
Lan, cậu có nhớ… bị thứ gì đó chạm vào không? - Việt hỏi, giọng trầm xuống.
Hôm ở tầng hầm... lúc ông Quang ngã xuống, mình đứng gần nhất… - Lan nói, bàn tay run rẩy che gáy.
Một cơn gió lạnh tràn vào qua khe cửa sổ, kèm theo tiếng cười khẽ, kéo dài như thể ai đó đang đứng sát bên tai.
Hắn đang xem chúng ta. - Duy siết chặt con dao nhỏ.
Bất ngờ, từ ngoài cửa sổ, một bóng người cao lớn lướt qua, tốc độ nhanh đến mức chỉ còn lại tiếng cào vào kính. Việt lao đến, đẩy cửa ra nhưng chỉ thấy một mẩu giấy cũ dính máu rơi dưới bệ cửa.
Dòng chữ nguệch ngoạc:
"Người bị đánh dấu sẽ trở thành hắn."
Không ai dám nói một lời. Câu đố cuối cùng giờ đây đã lộ rõ: Hắn không giết người vì đam mê, mà đang tìm kẻ kế thừa để tiếp tục chu kỳ kinh hoàng này.
Lan cắn môi đến bật máu, ánh mắt tràn đầy tuyệt vọng. Nhưng Việt nắm chặt tay cô:
Không! Dù ký hiệu có trên người cậu, nhưng chúng ta vẫn còn sống. Chỉ khi cậu chấp nhận... hắn mới thật sự chiến thắng.
Duy hít một hơi sâu:
Phải phá vỡ trò chơi này. Phải có một đầu mối khác. Chúng ta quay lại bản đồ khu rừng, truy dấu hắn. Nếu không, tất cả sẽ kết thúc trong đêm trăng máu này.
Bầu không khí căng như dây đàn. Khi cả ba quay lại căn phòng ký ức, thứ họ không ngờ tới nhất... chính là có một người khác đang đợi sẵn trong bóng tối.
ns3.23.92.159da2