Có những người đi qua tuổi trẻ, để lại phía sau một nụ cười rất nhẹ, một cái nhìn rất lâu, và một câu nói chưa từng kịp nói thành lời.
Đây là câu chuyện của tớ – về Thiên, cậu bạn cùng bàn suốt gần bốn năm, vui vẻ, nghịch ngợm, dịu dàng và ấm áp đến lạ…
Và cả Hoàng, người từng bảo thích tớ vào năm lớp 6, rồi bất ngờ bước vào tim tớ vào đúng lúc tớ nghĩ mình đã thôi thích ai đó.
Thanh xuân của tớ là những buổi chiều học nhóm, là ánh mắt cậu quay đi nhưng chẳng bao giờ thật sự rời khỏi.
Nếu được viết lại… tớ vẫn sẽ gọi đó là những kỉ niệm tươi đẹp của chúng ta.