
Ánh sáng đầu ngày nhẹ nhàng len qua khung cửa sổ gỗ, rọi vào gian phòng nhỏ nơi Thiên nằm. Cô mở mắt, để mặc ánh nắng ấm áp vờn trên má một lúc, rồi khẽ ngồi dậy.
17Please respect copyright.PENANAYQ8XOcupyJ
17Please respect copyright.PENANAfll9CfwAS4
Căn nhà được cấp không lớn, nhưng gọn gàng và ấm cúng. Tường xây chắc chắn, sàn lát đá nhẵn, vài món đồ gỗ được đặt vào những góc hợp lý. Không dư thừa, cũng không lạnh lẽo.
17Please respect copyright.PENANAKDJzFbJj0I
Từ gian bếp nhỏ vọng ra mùi bánh nướng và âm thanh quen thuộc: tiếng nước rót, tiếng chén đũa chạm khẽ.
17Please respect copyright.PENANAP1qulaSIwf
Cha cô – Xam – đang ngồi nơi bàn gỗ đơn sơ, tay cầm ly sứ, ánh mắt trầm lặng nhìn ra ngoài cửa sổ. Gương mặt ông có phần hốc hác hơn trước, nhưng ánh mắt vẫn vững vàng.
17Please respect copyright.PENANAg9t8pzihmL
Cô bước ra, kéo áo khoác vào người. Ông quay sang, giọng trầm đều:
17Please respect copyright.PENANAl0IH0knNhZ
– Dậy rồi à?
17Please respect copyright.PENANAwjQywrYnKA
– Vâng. – Thiên đáp, ngồi xuống phía đối diện. – Hôm nay con đến khu huấn luyện.
17Please respect copyright.PENANAotOLl2PCvw
– Ừ. – Xam gật nhẹ, không thêm gì nữa. Nhưng trong cái gật đầu ấy là cả một dòng suy nghĩ dài mà ông không nói ra.
17Please respect copyright.PENANAHKubVt5UAS
Hai cha con cùng ăn trong im lặng. Bữa sáng giản dị: một ít bánh nướng, nước nóng, vài lát củ quả luộc. Thiên ăn chậm, lòng có chút xao động không tên. Hôm nay... sẽ là ngày đầu tiên thật sự bước vào guồng máy của thành.
17Please respect copyright.PENANAvhLOwr2Af2
Cô uống ngụm nước cuối, đứng dậy chỉnh lại vạt áo, định lên tiếng chào.
17Please respect copyright.PENANAFOyO46qePb
Nhưng Xam đã đặt ly xuống bàn, khẽ gọi:
17Please respect copyright.PENANAVDWmq6BVqb
– Khoan đã…
17Please respect copyright.PENANA9WkkS1A51Q
Thiên khựng lại, nhìn ông.
17Please respect copyright.PENANAyPKwuiWIKO
Xam không nhìn cô ngay. Ông nhìn bàn tay mình một lúc, rồi chậm rãi nói, như thể đang nhặt từng chữ cẩn trọng trong trí nhớ:
17Please respect copyright.PENANAQeKhGgJm3H
– Từ nhỏ, con đã không giống những đứa trẻ khác. Con kiên nhẫn, không ồn ào, nhưng khi cầm kiếm thì đôi mắt lại rất sáng.
17Please respect copyright.PENANAll5I1PYFI3
Thiên im lặng. Những buổi tập trong rừng hiện về – dưới mưa, dưới nắng, bên giọng nói nghiêm khắc nhưng đầy kiên nhẫn của ông.
17Please respect copyright.PENANAGo2IvYCocH
– Những thứ ta đã dạy con trước đây.
Không phải để con chiến đấu. – Ông ngẩng lên, nhìn thẳng vào mắt cô – Mà để con sống sót.
17Please respect copyright.PENANAb0vbiHay7b
Một khoảng im lặng.
17Please respect copyright.PENANAtuUgJT4Tv7
Rồi ông hạ giọng hơn, như một lời thì thầm chỉ dành cho cô:
17Please respect copyright.PENANARwQV7yVfsX
– Hôm nay, khi bước vào khu huấn luyện, con sẽ thấy nhiều người mạnh. Có người từng ra trận, có người sinh ra đã mang năng lượng khác biệt.
17Please respect copyright.PENANAeNDCkgBJPC
– Nhưng đừng như vậy mà đi so sánh với bản thân mình.
17Please respect copyright.PENANAkxkl5l2O9E
Thiên lặng người.
17Please respect copyright.PENANAvxcN8yHYC2
Xam đặt tay lên bàn, giọng thấp nhưng chắc:
17Please respect copyright.PENANAo8QQe1HHYX
– Đừng quên mình là ai. Và vì sao con đứng ở đó.
17Please respect copyright.PENANAQT0OAi3LPr
Cô không đáp. Chỉ khẽ gật đầu. rồi rời đi
17Please respect copyright.PENANA4RYNLtY88i
– Xam đứng nhìn bóng lưng thiên rồi nói : Chúc con may mắn.
17Please respect copyright.PENANAZUqyUP2Ne4
Buổi sáng trong Liên Thành bắt đầu từ rất sớm. Khi Thiên mở cửa bước ra ngoài, ánh sáng nhạt đã tràn qua các mái ngói, chiếu xiên lên nền đá xám. Không khí mát lành, nhưng mang theo chút bụi nồng của nhịp sống đang dần sôi lên.
17Please respect copyright.PENANAo4gxqpo2ZY
Cô bước chậm dọc theo con đường chính. Hai bên, những gian hàng đã mở. Người dân thành ngồi bán đủ thứ – bánh nếp còn nóng, rau củ từ vùng trồng lân cận, vải nhuộm rực màu, thuốc bôi vết thương... Âm thanh nói cười, tiếng mặc cả, tiếng kéo xe lăn bánh… tạo nên một sự ồn ào kỳ lạ, không xô bồ mà gần gũi, như thể cả thành phố đang khẽ thở cùng nhau.
17Please respect copyright.PENANAZespZDpK09
Có lúc, cô thấy một đứa trẻ ngồi trên vỉa hè, bẻ đôi nắm cơm cho con mèo hoang gầy gò. Có lúc, một người lính vừa trở về, ôm chặt đứa con gái nhỏ, đôi mắt đầy quầng thâm nhưng vẫn ánh lên thứ ánh sáng dịu dàng.
17Please respect copyright.PENANAOX0a96BxfZ
Thiên khẽ mím môi. Những hình ảnh ấy khiến lòng cô lặng đi.
17Please respect copyright.PENANAdcFelMGDgA
> “Nơi này… không chỉ là tường thành và quân lệnh.”
17Please respect copyright.PENANAeIvSLnF9BI
17Please respect copyright.PENANAAm51Lwb4KM
17Please respect copyright.PENANAkAR6AuTmA2
Cô từng nghĩ mình đến đây để chiến đấu, để chứng tỏ điều gì đó. Nhưng giờ, khi đi ngang qua những mảnh đời bé nhỏ kia, cô cảm thấy rõ hơn: người ta chiến đấu để bảo vệ – không phải để hơn thua.
17Please respect copyright.PENANAIA8oWSnyYm
Cha cô từng nói vậy. Mỗi khi dạy cô cách giữ thăng bằng, hay cách né đòn trong những buổi tập lặng lẽ, ông luôn bảo:
17Please respect copyright.PENANAv5jp400lD7
> “Đừng dùng kỹ năng như vỏ bọc kiêu hãnh. Kẻ biết chiến đấu là kẻ hiểu rõ vì sao phải nhẫn nhịn.”
“Nếu thấy người khác giỏi hơn, đừng tự cao cũng đừng ganh tị. Chỉ cần nhớ con học để giữ mình… và giữ được người mình thương.”
17Please respect copyright.PENANAWf9qDdeEJK
17Please respect copyright.PENANA3HcICBUfMF
17Please respect copyright.PENANAY773JN61tc
Cô không biết lúc đó có hiểu hết không. Nhưng giờ, câu nói ấy như đang vang lại trong lòng – ấm, mà cũng nặng.
17Please respect copyright.PENANA0hoUX6R8Xg
Thiên rẽ trái, rời khỏi dãy phố buôn bán.
17Please respect copyright.PENANAKjbzw7P0w8
Phía trước là khu huấn luyện. Cổng lớn đã mở, bên trong đông nghịt người – người mới đến, lính cũ, sĩ quan ghi danh, huấn luyện viên hô tên. Tiếng bước chân, tiếng vũ khí chạm nhau, tiếng thở nặng nhọc... tạo nên một tiết tấu hoàn toàn khác.
17Please respect copyright.PENANAa2tNfhNnTs
> Một thế giới khác. Một nhịp sống khác.
17Please respect copyright.PENANAlQGtr7Iohj
17Please respect copyright.PENANAuauE62VcJ7
17Please respect copyright.PENANAcctnpUlco4
Thiên đứng trước cổng vài giây. Bàn tay cô khẽ chạm vào chuôi kiếm gỗ bên hông – không phải để trấn an, mà như nhắc nhở chính mình.
17Please respect copyright.PENANAMiPOMYpkzV
Rồi cô bước vào. Không ngoái lại.
17Please respect copyright.PENANAYxrYYuUpLw
Thiên đi đến chổ báo danh.
17Please respect copyright.PENANAXFHXY6C1vL
Lính huấn luyện (liếc danh sách):
– Tên?
17Please respect copyright.PENANA69TVbIO61K
Thiên:
– Thiên.
17Please respect copyright.PENANAGdA9PxSML9
Lính huấn luyện:
– Vũ khí thành thạo?
17Please respect copyright.PENANAhZSGuf53Wg
Thiên (đáp gọn):
– Kiếm, dao găm, cung. Cũng có tập tay không.
17Please respect copyright.PENANAub5crsuVMH
Người lính khựng lại một chút. Hắn liếc nhìn cô, rồi ghi chép điều gì đó lên tờ danh sách – ánh mắt mang chút thận trọng.
17Please respect copyright.PENANAkWbrMFLQA2
Sau vài giây suy tính, hắn quay sang đồng đội đứng gần, nói khẽ:
– Gọi một lính hạng C. Vòng kiểm tra số 3.
17Please respect copyright.PENANAx46NsI4TyX
Đồng đội gật đầu, rời khỏi hàng. Thiên không nghe rõ họ nói gì.
17Please respect copyright.PENANAOPSnocUWcI
Lính huấn luyện quay lại, ra hiệu:
– Qua vòng số 3. Cầm kiếm gỗ.
– Tập trung. Không có lượt thứ hai đâu.
17Please respect copyright.PENANAB1b09dQACl
Thiên gật đầu, bước đi – ánh mắt bình thản, nhưng nhịp tim dần thay đổi.
Dưới ánh nắng dịu buổi sớm, cô không biết mình sắp đối mặt với điều gì.
17Please respect copyright.PENANAim92hQT0T0
Khu huấn luyện – Những người đi trước
17Please respect copyright.PENANAMV3WxhM2Ve
Thiên bước vào sân kiểm tra số ba cùng vài người khác. Không ai nói chuyện với nhau – từng bước chân đều nặng như mang theo một phần hồi hộp.
17Please respect copyright.PENANAYO8dK2eTTf
Sân hình tròn, lát đá dày, có vạch phân cách và khu vực quan sát xung quanh. Một huấn luyện viên trẻ tuổi cầm bảng, đứng giữa sân, giọng đều đều:
17Please respect copyright.PENANAoBq39cIiih
Huấn luyện viên:
– Lần lượt từng người vào giữa sân. Đối đầu với lính tập sự. Chỉ cần cầm cự đủ ba phút, hoặc khiến đối phương lùi bước, là đủ tiêu chuẩn.
17Please respect copyright.PENANAAlorYBgccl
Cô đứng ở hàng chờ phía ngoài, tay vẫn giữ chặt kiếm gỗ. Ánh mắt dõi theo từng bước trên sân – nơi người đầu tiên vừa được gọi tên.
17Please respect copyright.PENANAj6k2eHXFE8
Tiếng hô vang từ một huấn luyện viên làm mọi người im lặng.
17Please respect copyright.PENANA3IOuxEldLZ
– Người tiếp theo, vào sân!
17Please respect copyright.PENANAEPTnY8uiQf
Một thanh niên bước ra – dáng người cao nhưng còn non trẻ, chân hơi run. Anh cầm kiếm gỗ bằng hai tay, cánh tay hơi cứng, mũi kiếm hướng xuống, lộ rõ sự thiếu tự tin. Đối diện anh là một lính tập sự – dáng thấp hơn nhưng cơ bắp săn chắc, ánh mắt lạnh như thép.
17Please respect copyright.PENANAQy3TpbkoIZ
“Bắt đầu!”
17Please respect copyright.PENANAwYkEId8EWw
Ngay khi hiệu lệnh vang lên, lính tập sự lao tới trước với tốc độ đáng ngạc nhiên. Cú chém từ trái sang phải nhằm ép đối thủ phòng ngự. Cậu thanh niên giơ kiếm chắn, nhưng tư thế chậm và thiếu lực. Tiếng “cốp!” vang lên khô khốc. Cả người cậu bị đẩy lùi ba bước, gần như mất thăng bằng.
17Please respect copyright.PENANAQ4iHbVHKc9
Lính tập sự không dừng lại. Gã xoay người, hạ trọng tâm, đưa kiếm quét ngang phần bụng. Cậu thanh niên cố lùi lại, nhưng chân trượt, mũi giày đá trúng rìa sân. Cú đánh thứ hai trúng vào cánh tay – kiếm gỗ văng khỏi tay cậu.
17Please respect copyright.PENANA4nh2DGMcgE
Huấn luyện viên lạnh giọng:
– Thất bại. Phản ứng chậm. Tư thế sai. Về khu huấn luyện cơ bản.
17Please respect copyright.PENANAV0BRJrxv5i
Cậu lùi lại, mặt đỏ bừng, vừa nhức vừa xấu hổ.
17Please respect copyright.PENANACIOPDwut9O
Thiên đứng gần đó, mắt không rời sân đấu. Cô không nghĩ người kia yếu – chỉ là không đủ để thích nghi nhanh. Trong chiến đấu, một giây cũng quyết định được kết quả.
17Please respect copyright.PENANAEmkd0mrEQq
Huấn luyện viên:
– Người tiếp theo. Vào sân.
17Please respect copyright.PENANAugjin7NrZs
Là một cô gái trẻ. Dáng người gọn gàng, mái tóc đen buộc cao, đôi mắt sẫm, ánh lên sự sắc bén. Trên tay cô là hai thanh đoản kiếm gỗ, cầm chặt nhưng không căng cứng. Tư thế cô trầm tĩnh, vai hạ thấp, chân bước nhẹ như thể đang bước lên đá vụn.
17Please respect copyright.PENANAo5729TRNCE
Đối thủ của cô – vẫn là một lính tập sự, dáng vạm vỡ, từng thắng áp đảo người trước đó.
17Please respect copyright.PENANAIh5P2Ankht
“Bắt đầu!”
17Please respect copyright.PENANA9fPfnMwX7T
Cô gái lập tức di chuyển vòng quanh, không tấn công ngay mà dò xét nhịp di chuyển của đối thủ. Nhưng gã lính không cho cô thời gian – lao lên, tung đòn mạnh từ trên xuống, buộc cô chắn ngang bằng cả hai kiếm.
17Please respect copyright.PENANAqUu5j9DNK0
Tiếng va chạm vang lên chói tai.
17Please respect copyright.PENANAZW2B1yvCVO
Cô gái bị đẩy lùi, chân trượt trên cát. Một bên tay run nhẹ. Gã lính không bỏ lỡ cơ hội, chém liên tục – từng đòn nặng nề như muốn nghiền nát phòng thủ của cô.
17Please respect copyright.PENANA3wsIdAVgRN
Cô chống đỡ được vài đòn, nhưng rồi bị hất văng một kiếm ra khỏi tay. Chỉ còn tay phải cầm kiếm.
17Please respect copyright.PENANAXWzuHLLQjo
Thiên nhíu mày.
Rõ ràng, nếu tiếp tục như vậy, cô ấy sẽ thua.
17Please respect copyright.PENANATRKTQ7rVRe
Nhưng đúng lúc tưởng chừng đã hết đường lùi, cô gái xoay người, né một đòn chém sát vai, rồi tận dụng đà xoay đó luồn vào bên trái đối thủ – khuất tầm nhìn.
17Please respect copyright.PENANA0nDOqlniv0
“Tốc độ đổi góc!” – Thiên nhận ra ngay, mắt ánh lên.
17Please respect copyright.PENANA8VNZqjud0l
Cô gái bật thấp xuống, chém mạnh vào bên gối gã lính khiến hắn khuỵu nhẹ. Ngay sau đó, cô lấy đà bật lên từ thế thấp, thanh kiếm còn lại đâm chếch lên cổ – dừng lại cách da một đốt tay.
17Please respect copyright.PENANAukmaxI2UwL
Cả sân im lặng. Huấn luyện viên giơ tay:
17Please respect copyright.PENANATzfvrZHBK3
– Kết thúc. Người thắng: ứng viên.
17Please respect copyright.PENANAngCY1mSi4C
Gã lính lui lại, thở dốc. Cô gái cũng cúi nhẹ, thở sâu, trán thấm mồ hôi nhưng ánh mắt không dao động.
17Please respect copyright.PENANAw9ga6ihoxv
Huấn luyện viên gật đầu: – Bản lĩnh tốt, không hoảng loạn khi mất ưu thế. Cách xử lý tình huống ổn định.
Mức đánh giá: khá
17Please respect copyright.PENANAsEDsEzpda4
Những người xung quanh xôn xao, không ngờ cô gái tưởng như sắp thua lại lật ngược được tình thế.
17Please respect copyright.PENANA0i2WZgNsxO
Thiên khẽ gật đầu.
Dù sức không mạnh, nhưng cô ấy hiểu điều quan trọng: chiến đấu không chỉ là sức mạnh, mà là thời điểm.
17Please respect copyright.PENANASwc3nQiYSF
– Sau một lúc
17Please respect copyright.PENANAV9XjC06OGu
17Please respect copyright.PENANAdlUpVs0rcb
Thiên bước tới, lặng lẽ đứng vào hàng chờ. Cô không vội, cũng không quá căng thẳng. Đôi mắt sắc và tĩnh lặng nhìn về phía trước, nơi sàn đấu bằng đá sáng đang chờ.
17Please respect copyright.PENANAqoLcjyGTu8
Một binh sĩ phụ trách kiểm tra bước tới – người đàn ông cao lớn, áo giáp nhẹ, mang theo danh sách ghi danh cùng thanh kiếm bạc bên hông. Ánh mắt ông lướt qua Thiên, rồi dừng lại, có chút đăm chiêu.
17Please respect copyright.PENANAap2LsE5Qrb
Ông gật đầu, gọi lớn: – Người tiếp theo... Thiên!
17Please respect copyright.PENANAHH2cLWAy1K
Thiên bước ra. Cả hàng người xung quanh đều chú ý.
17Please respect copyright.PENANAkNQUatn9Xc
Binh sĩ phụ trách không lật danh sách như thường lệ, mà nghiêng đầu ra sau ra hiệu cho một lính khác.
17Please respect copyright.PENANAHofqo0Vrhk
– Không dùng lính tập sự. Cho lính chính quy cấp thấp ra đây.
17Please respect copyright.PENANA4BHtr8ubzB
Tiếng xì xào lập tức nổi lên.
17Please respect copyright.PENANANNwmgmcCoT
– Cái gì? Người mới mà phải đấu với lính chính quy?
– Cô ta làm gì mà bị nâng độ khó vậy?
– Có ai đó ra tay ép rồi chăng?
17Please respect copyright.PENANAU7P6H0fQWZ
Thiên không nói gì. Gió thổi nhẹ qua mái tóc đen, vạt áo cô khẽ lay động. Cô biết – đây là cơ hội để chứng minh, chứ không phải điều để sợ.
17Please respect copyright.PENANAaYmxorpT0S
Một thanh niên mang giáp vải cứng, bước ra từ bên trong doanh trại. Anh ta cao hơn Thiên nửa cái đầu, cơ thể rắn chắc, ánh mắt sắc và có phần lạnh lùng.
17Please respect copyright.PENANAjfIPdiEH27
Binh sĩ phụ trách: – Hạng kiểm tra: Chiến thực đơn, không sát thương chí mạng. – Mỗi bên dùng vũ khí tùy chọn. Trận đấu kết thúc khi một bên không thể tiếp tục.
17Please respect copyright.PENANA8P2UdwksnN
Thiên rút thanh kiếm gỗ – vẫn là thứ vũ khí quen thuộc từ buổi sáng đến giờ. Đối thủ của cô dùng một thanh kiếm luyện kim ngắn – được bọc mép để tránh gây thương tích.
17Please respect copyright.PENANAj5fXtJWQFu
Không khí nín lặng khi tiếng hiệu lệnh vang lên:
17Please respect copyright.PENANAHhJSWMAIke
– Bắt đầu!
17Please respect copyright.PENANAkssoErltvz
Người lính chính quy không chần chừ – anh ta bước lên trước, dáng điềm tĩnh nhưng rõ ràng là không hề xem nhẹ Thiên. Thanh kiếm gỗ trong tay anh ta xoay nhẹ, rồi vung mạnh về phía cô.
17Please respect copyright.PENANA5FINbkeQh3
Vút!
Một đường chém từ trên xuống – gọn và mạnh. Thiên nghiêng người, tránh khỏi đường kiếm chỉ trong gang tấc.
17Please respect copyright.PENANAYxleHVzDVZ
Cạch!
Cô dùng thanh kiếm gỗ của mình đỡ lấy đòn tiếp theo – lần này là một cú đâm vào ngực. Cú va khiến cánh tay cô tê nhẹ, nhưng cô không lùi.
17Please respect copyright.PENANAbZ1nr4t4CZ
Cô bước tới.
17Please respect copyright.PENANACHLxbi6lkz
Chuyển động mượt mà, giữ vững nhịp thở, Thiên nghiêng người sang trái rồi quét ngang hông đối phương bằng thân kiếm. Đòn đánh không đủ mạnh để hạ gục, nhưng đủ để phá thế tấn công của anh ta.
17Please respect copyright.PENANA2iGrC4NDN5
Tiếng bình luận rì rầm vang lên quanh sân:
17Please respect copyright.PENANANU27f9gxc0
– Không phải lính mới thông thường rồi…
– Cô ta di chuyển như người đã quen chiến đấu thật.
17Please respect copyright.PENANApTcC4QfE1C
Người lính chỉnh lại tư thế. Không giận, chỉ trở nên thận trọng hơn. Anh ta bắt đầu tăng tốc – một chuỗi ba đòn liên tiếp: chém ngang, vòng kiếm từ dưới lên, rồi kết thúc bằng một cú đâm thẳng.
17Please respect copyright.PENANAmkLOLKkduZ
Thiên lùi nửa bước, né đòn đầu.
Cô xoay người, kiếm chặn đòn thứ hai.
Và rồi chớp lấy khoảng trống, cô vung kiếm, đẩy lệch đường kiếm thứ ba, ép đối thủ lùi lại.
17Please respect copyright.PENANAyyRDrPqGxU
Lúc này, khán giả xung quanh đã dồn ánh mắt về cô. Đối thủ cũng thay đổi chiến thuật – không còn dồn dập, mà bắt đầu di chuyển vòng tròn, tìm kẽ hở.
17Please respect copyright.PENANAFS8BbHGbxn
Thiên vẫn bình tĩnh.
17Please respect copyright.PENANAbNNcEQclve
Từng đòn cô tung ra không thừa. Không phô diễn, không tỏ ra muốn thể hiện – chỉ có sự tập trung tuyệt đối và nhịp di chuyển linh hoạt như một bản năng đã ăn sâu từ thuở bé.
17Please respect copyright.PENANAZB9ObVbxVS
Đối thủ bất ngờ đột phá.
Một cú lao thẳng vào, kiếm vung ngang nhắm cổ vai.
17Please respect copyright.PENANA48hqoI6zY4
Thiên hạ người.
Chân trụ xoay, thân gập thấp – rồi vút!
Kiếm gỗ vung lên, chặn đòn và lập tức đổi thế – cạch! – đập mạnh vào cổ tay đối phương.
17Please respect copyright.PENANAOX832IUjPz
Đối thủ khựng lại.
17Please respect copyright.PENANAJbMYRSGJ6b
Bốp!
Cú đánh nhẹ nhưng chính xác vào ngực – đúng quy tắc kết thúc giao đấu tập.
17Please respect copyright.PENANAlOJj0lppBg
Người lính chính quy cau mày, rồi khẽ cười. Anh ta cúi đầu nhẹ, thừa nhận:
17Please respect copyright.PENANAcklUm378pS
– Tôi thua.
17Please respect copyright.PENANAbkctj8gTIy
Đối thủ nhặt lại kiếm, nhìn Thiên một lúc – ánh mắt không giận, mà có chút... thừa nhận.
17Please respect copyright.PENANAzaVfp0Zucl
Đối thủ (trầm giọng):
– Khá lắm. Không phải ai cũng thắng nổi tôi khi lần đầu vào sân.
17Please respect copyright.PENANAROsUXP3XSb
Thiên (mỉm nhẹ):
– Vậy thì… em may mắn rồi.
17Please respect copyright.PENANAcYIqjZ8EXD
Cả sân xôn xao . Huấn luyện viên giơ tay:
– Kết thúc. Người thắng: ứng viên.
17Please respect copyright.PENANAcBI0TwfRZB
[Ngay sau trận đấu, Thiên vừa cúi đầu chào đối thủ.]
17Please respect copyright.PENANAuENzxuUiur
Tiếng bước chân nặng và đều vang lên trên nền đất sân huấn luyện. Đám đông dần im bặt, quay đầu lại.
17Please respect copyright.PENANAbwQ6Mz15jO
An – đội trưởng vệ binh – đang tiến lại gần.
17Please respect copyright.PENANAvgmXjFsO7Q
Bộ giáp da sẫm màu phủ lớp bụi mỏng, thanh kiếm dài đeo sau lưng, ánh mắt anh sắc như lưỡi dao nhưng không hề mang theo sự căng thẳng. Chỉ là một vẻ điềm tĩnh thường thấy ở những người từng lăn lộn ngoài chiến trường.
17Please respect copyright.PENANADDvR7RFDfq
Anh dừng lại trước Thiên. Cô còn đang thở nhẹ, mồ hôi chưa kịp ráo.
17Please respect copyright.PENANAPbNkqsiAeu
An (giọng trầm nhưng không nghiêm nghị):
– Ổn đấy cô gái trẻ à.
17Please respect copyright.PENANAv3YSH0zGQ8
Cô ngẩng lên, không giấu được bất ngờ.
17Please respect copyright.PENANAeQ8glF4J8i
An:
– Bình tĩnh, chắc tay. Mấy người mới thường hỏng ở đoạn cuối, em thì không.
17Please respect copyright.PENANAanbCpHm9gA
Một thoáng lặng giữa hai người. Thiên chưa biết nên đáp thế nào.
17Please respect copyright.PENANAf1EnsLXu98
Anh nhìn cô vài giây, rồi nhẹ gật đầu, giọng thấp hơn:
17Please respect copyright.PENANAFowntGNSCu
An:
– Làm tốt lắm cứ tiếp tục có gắng hơn nữa.
17Please respect copyright.PENANAimrBUw8ERY
Nói xong, anh quay sang người phụ trách ghi chép, chỉ tay về danh sách bên cạnh:
17Please respect copyright.PENANAxW6CTji0jL
An:
– Mức đánh giá : tốt
– Cô ấy, nhóm huấn luyện chính. Ghi tên đi.
17Please respect copyright.PENANAylwHEI2qOG
Người ghi chép vội gật đầu, lật sổ.
17Please respect copyright.PENANAKRwpcZwAMt
Thiên khẽ cắn môi, rồi cúi đầu:
17Please respect copyright.PENANACL7SuHTh6K
Thiên:
– Cảm ơn đội trưởng.
17Please respect copyright.PENANAqPoUhA0pcD
An không đáp, chỉ bước đi, dáng người cao gầy hòa vào đám đông đang tản ra.
17Please respect copyright.PENANAkPiAN5KXrC
Thiên đứng yên một lúc, lòng còn vang âm câu nói ban nãy.
17Please respect copyright.PENANAtlhuF6b6Rw
> “Làm tốt … Cứ tiếp tục cố gắng.”
17Please respect copyright.PENANAUIX8VG0zSE
17Please respect copyright.PENANAJgVMABCcBN
17Please respect copyright.PENANA9rFIU8cAzR
Nó đơn giản thôi. Nhưng lại như một cái vỗ vai lặng lẽ, khiến trái tim cô ấm lên giữa nắng chiều vàng vọt nơi sân luyện tập.
17Please respect copyright.PENANAWCzzJuT9Wa
Sau khi hoàn thành bài kiểm tra một lúc
17Please respect copyright.PENANArccQDKeUUl
Thiên ngồi xuống băng ghế gỗ, thở chậm lại. Mồ hôi trên trán chưa kịp khô, nhưng cô chẳng buồn lau. Tay vẫn nắm nhẹ thanh kiếm gỗ đặt ngang đùi.
17Please respect copyright.PENANARSYacwTNzs
– Cậu đánh tốt đấy.
17Please respect copyright.PENANARDf3N91x7K
Thiên quay sang. Là cô gái lúc nãy — người dùng song kiếm. Cô ấy đứng đó, tay khoanh trước ngực, tóc đen cột cao, vài lọn bung ra hai bên má.
17Please respect copyright.PENANADly53GzGog
– Cảm ơn. – Thiên đáp khẽ.
17Please respect copyright.PENANAEEfVWoClZD
– Tôi tưởng cậu mới tới, không ngờ lại đánh được kiểu đó. Khá lắm.
17Please respect copyright.PENANAE7CqjIBaIr
– Tôi... cũng không nghĩ sẽ gặp lính chính quy.
17Please respect copyright.PENANAKe3r92qJDU
Cô gái bật cười:
17Please respect copyright.PENANAESPC7PypmW
– Tụi tôi hôm nay ai cũng bất ngờ một trận. Tôi là Ly.
17Please respect copyright.PENANAD1BD9bonfq
– Thiên.
17Please respect copyright.PENANAkyon9iT6Yb
– Ờ, có nghe tên cậu lúc họ gọi kết quả. Chắc cả hai đều được vào khu chính rồi.
17Please respect copyright.PENANA5T3RlgK6qn
Thiên gật đầu, nhìn xuống đất. Không biết nên nói gì tiếp.
17Please respect copyright.PENANA5KGc05svXq
Ly ngồi xuống cạnh, thoải mái như quen biết từ trước.
17Please respect copyright.PENANAi8HLq6Q4SW
– Lúc đánh xong, tôi cũng ra ngồi đây. Giờ tới lượt cậu.
17Please respect copyright.PENANAcVwXvmWYip
– Cậu thắng sát nút nhỉ. Tôi thấy cú chém cuối cùng.
17Please respect copyright.PENANAkesQ9eTkrp
– Ừ, mém thua đấy. Hên là tay còn nhanh. – Ly lắc đầu, rồi cười. – Còn cậu thì chắc đối thủ bị bất ngờ luôn. Ai đời tập sự mà phản công kiểu đó.
17Please respect copyright.PENANA3j2EYaZvjA
Thiên khẽ cười.
17Please respect copyright.PENANAFIKIyxnhlP
Một lúc sau, Ly nói:
17Please respect copyright.PENANAypqNDXkLqA
– Không biết khu luyện tập chính thế nào ha?
17Please respect copyright.PENANAfKeuAFyyw3
– Chắc... không nhẹ nhàng hơn đâu.
17Please respect copyright.PENANAPGPd85G1Ol
– Cũng đúng. Mà thôi, có gì thì ráng. Biết đâu lại gặp nhau hoài.
17Please respect copyright.PENANA2j01PLh9jp
Thiên gật nhẹ:
17Please respect copyright.PENANArlYukEQ5KL
– Ừ, có thể.
17Please respect copyright.PENANAJWpV2doZm7
Ly đứng dậy, vươn vai:
17Please respect copyright.PENANAV9PHKo137n
– Tôi đi vòng vòng chút. Gặp sau ha?
17Please respect copyright.PENANAiFZQwtwDKH
– Ừ. Gặp lại sau nhé.!
17Please respect copyright.PENANAAHXYStoq1g
Ly quay lưng đi, tóc đung đưa nhẹ trong gió. Thiên nhìn theo một chút, rồi cũng quay mắt về sân tập, nơi trận đấu tiếp theo đang bắt đầu.
17Please respect copyright.PENANA56INpJScxR
Giờ chiều đã đến
17Please respect copyright.PENANAQXNr2hTB2t
Khi ánh chiều bắt đầu nghiêng dài trên sân, tiếng chuông từ tháp canh vang lên ba hồi.
17Please respect copyright.PENANAZiBE54uScL
Một người lính bước ra giữa sân, giọng rõ ràng nhưng không quá nghiêm nghị:
17Please respect copyright.PENANAKlAHtuiCoX
– Buổi kiểm tra kết thúc tại đây. Những ai đạt yêu cầu sẽ được dẫn đến khu huấn luyện chính vào sáng mai. Đừng quên mang theo thẻ xác nhận.
17Please respect copyright.PENANAIzOPyLNPxR
Anh nhìn quanh một lượt, rồi tiếp lời, chậm rãi hơn:
17Please respect copyright.PENANA5j9qbaFvXH
– Còn những ai chưa đạt, đừng nản. Khu luyện tân vẫn mở. Hãy tiếp tục rèn luyện và thử lại vào đợt tới.
17Please respect copyright.PENANAbRnDQmwLFz
Sau đó, anh gật đầu chào, rồi quay đi. Không khí sân tập dần lắng xuống, chỉ còn vài tiếng thì thầm rời rạc dưới ánh nắng nhạt cuối ngày.
17Please respect copyright.PENANAEllRzJVQbK
Chiều muộn.
Thiên đẩy cửa bước vào, ánh sáng nhạt dần sau lưng cô. Căn nhà nhỏ vẫn như cũ – yên tĩnh, ấm và thân quen.
17Please respect copyright.PENANApQmfsSOMqX
Xam đang ngồi bên bàn trà, một tay cầm tách, tay kia lật xem vài tờ giấy cũ.
17Please respect copyright.PENANAz4WepiMEyy
Ông không quay lại, nhưng giọng trầm vang lên:
17Please respect copyright.PENANAFIljeGIpx9
– Về rồi à?
17Please respect copyright.PENANASID93djaZ2
– Vâng.
17Please respect copyright.PENANAl2Xfgdld5K
Thiên đặt kiếm gỗ lên kệ, bước chậm vào trong. Cô vừa tắm xong, tóc còn hơi ướt, áo đơn giản, gương mặt có chút mệt nhưng ánh mắt lại sáng rõ.
17Please respect copyright.PENANAACN0X67upc
Xam nhìn sang, mắt ông dừng lại một chút ở vết xước nhỏ bên cổ cô.
17Please respect copyright.PENANAqSkpji1i8J
– Con Bị Thương à?
17Please respect copyright.PENANAwKZxCiBbCj
– Không sao, chỉ trượt một đòn thôi. Con xử lý được.
17Please respect copyright.PENANAEhFK1OVRSS
Ông gật đầu, nhưng ánh mắt vẫn chưa rời khỏi cô. Sau đó, ông chậm rãi rót trà:
17Please respect copyright.PENANAh8wijgRRBA
– Vậy… kết quả?
17Please respect copyright.PENANAQDECz47tsk
Thiên đón lấy chén trà ông đưa. Gật nhẹ, giọng nhỏ mà chắc:
17Please respect copyright.PENANAdiTY1QxWeY
– Con đã đạt bài kiểm tra.
17Please respect copyright.PENANAHFHXEPlSeg
Một khoảng lặng ngắn.
17Please respect copyright.PENANAUTUb5vlMW9
Xam không nói gì, chỉ hơi nhướng mày, rồi khẽ gật đầu. Không có lời khen ngợi lớn tiếng, nhưng trong ánh mắt ông – sự tự hào hiện lên rất rõ.
17Please respect copyright.PENANADRWaKqJi2G
– Tốt. Nhưng đừng để điều đó khiến con chủ quan. Huấn luyện thật sự chỉ mới bắt đầu.
17Please respect copyright.PENANA4o5HkaxM4J
Thiên khẽ cười, nâng chén trà:
17Please respect copyright.PENANAveYfnupEk6
– Con biết rồi. Ngày mai con sẽ cố gắng hơn nữa.
17Please respect copyright.PENANAO2XAslfbWg
Ông đứng lên, bước về phía phòng trong. Trước khi đi khuất, ông dừng lại, nói không quay đầu:
17Please respect copyright.PENANAgnwcMm8Byz
– Ăn tối xong thì nghỉ sớm. Không có vết thương không có nghĩa là không mỏi.
17Please respect copyright.PENANAiwbh6z3cGi
Thiên nhìn theo, tim khẽ ấm lại.
17Please respect copyright.PENANArA8x3fmjgO
> "Cha vẫn vậy… chẳng nói nhiều, nhưng luôn lo cho mình."
17Please respect copyright.PENANAo3pT7D12nw
17Please respect copyright.PENANAKU7QudyDpK
( Hết chương 0.2C )
Bạn đọc tới đây rồi à? Nếu vậy, để lại một dấu "." cũng được – để mình biết có người đã đi cùng truyện tới tận cuối chương.
17Please respect copyright.PENANAO1NL0LW6G3
Nếu bạn thấy hay, dở, hay có gì muốn góp ý... thì cứ thoải mái để lại lời nhắn nhé. Mình sẽ đọc hết.
17Please respect copyright.PENANAoroSkUJCm2
Cảm ơn bạn đã dành thời gian.
17Please respect copyright.PENANAbN8cXjfNEC
– Tác giả: Vodanh2254
ns216.73.216.143da2