
Sau hai giờ hành trình, cả đoàn người cuối cùng cũng gần đến nơi. Một binh lính đi phía trước giơ tay ra hiệu rồi gọi lớn:
67Please respect copyright.PENANApa5LlnBj0A
— Mọi người chuẩn bị! Chúng ta sắp tới Liên Thành rồi!
67Please respect copyright.PENANADhaP2q8s1v
Con đường đất uốn lượn giữa những cánh đồng lúa chín vàng, gió nhẹ thổi làm cỏ lau hai bên đường nghiêng nghiêng, rung rinh nhè nhẹ trong ánh nắng cuối ngày. Xa xa, những ngọn tháp cao bằng đá của thành phố bắt đầu hiện lên mờ mờ sau làn hơi nóng, vươn mình như những chiến binh sừng sững trấn giữ nơi này. Trên cao, vài cánh chim lượn chậm rãi trong bầu trời xanh thẳm.
67Please respect copyright.PENANAGqPHpiwFRK
Ông Bạch đứng bên cạnh Thiên, nhìn về phía thành không nói gì, chỉ nhíu mày quan sát thành phố ở phía trước.
67Please respect copyright.PENANAjGPeVT1Acu
Thiên tròn mắt, ánh nhìn lấp lánh:
67Please respect copyright.PENANAW1Av0xY16J
— Ồ... đó thật sự là Vương quốc Liên Thành sao? Trông hoành tráng quá...
67Please respect copyright.PENANAtHyvubG8ZB
Xam nhìn con gái, mỉm cười hiền hậu.
67Please respect copyright.PENANA8PXD4YsH1I
Một người đàn thanh niên trong đoàn, có vẻ là hướng dẫn viên, tên là Huy, tiến lại gần, giọng thân thiện:
67Please respect copyright.PENANALfVLONZPOj
— Đúng vậy, đó chính là Liên Thành. Một trong những thành trì vững chắc và hiện đại nhất vùng này. Tuy còn khá mới, nhưng đã trở thành biểu tượng của sự thịnh vượng sau nhiều năm chiến tranh.
67Please respect copyright.PENANAySWtGts83A
Huy nói tiếp, ánh mắt ánh lên vẻ tự hào:
67Please respect copyright.PENANAoVHbT3In5a
— Tường thành được xây bằng đá xanh, dày đến cả mét, tháp canh được bố trí đều khắp, hệ thống phòng thủ rất chặt chẽ. Nhưng không chỉ có vậy — nơi này còn là trung tâm giao thương và văn hóa. Người ta gọi đây là “trái tim mới của vùng đất phía Nam”.
67Please respect copyright.PENANA062g4SOt27
Thiên trầm ngâm nhìn thành phố mỗi lúc một rõ hơn:
67Please respect copyright.PENANAO1KdAmEgWQ
— Vậy... chắc thế giới này vẫn còn nhiều nơi như vậy nữa, đúng không?
67Please respect copyright.PENANAuPtlxiQlAh
Huy gật đầu, ánh nhìn xa xăm:
67Please respect copyright.PENANAGThGw3FLs2
— Ừ, thế giới này rộng lớn lắm. Mỗi vùng đất đều có câu chuyện riêng. Nơi nào với ai đó cũng có thể là nhà — chỉ là ta chưa biết đến thôi.
67Please respect copyright.PENANAW4TkArMr2q
Tiếng ồn ào phía trước vang lên khi đoàn người tiến gần cổng thành. Tiếng vó ngựa nện đều trên con đường lát đá cũ kỹ nhưng chắc chắn, tiếng xe lăn bánh lạo xạo, tiếng trẻ con ríu rít, xen lẫn tiếng trầm trồ của dân làng khi lần đầu thấy tường thành cao đến thế.
67Please respect copyright.PENANAmho3vgA40N
Bức tường đá xám cao sừng sững hiện ra trước mắt, kéo dài đến tận hai bên chân trời, được tô điểm bởi những lá cờ đỏ thắm bay phần phật trong gió chiều. Cổng thành mở rộng, lính gác đứng thành hai hàng, giáp phục sáng loáng.
67Please respect copyright.PENANAfXyGKsBmEn
Một binh lính đứng gác tiến lên, chào đoàn người:
67Please respect copyright.PENANAyxs1szNEpH
— Chào mừng mọi người đến với Liên Thành! Chuyến đi chắc hẳn vất vả lắm.
67Please respect copyright.PENANAfKVFRE21kz
Anh quay sang một binh lính khác dẫn đầu đoàn:
67Please respect copyright.PENANA7WY8US0xJM
— Nhiệm vụ của các anh là đưa dân làng và hàng hóa vào thành an toàn, đúng không? Khu vực tiếp nhận đã chuẩn bị xong. Mời các anh đưa mọi người vào khu tập trung đã được chỉ định.
67Please respect copyright.PENANAbf07KlixYC
Binh lính dẫn đoàn gật đầu:
67Please respect copyright.PENANAkSKQUY6aRO
— Rõ. Chúng tôi sẽ hoàn thành tốt nhiệm vụ này.
67Please respect copyright.PENANABqNbAU0Gzb
Sau khi qua cổng thành, đoàn được đưa đến một khu vực tập trung dành riêng cho dân làng mới đến. Từ xa nhìn vào, đó không phải là trại tạm bợ hay lán trại như nhiều người lo lắng, mà là một khu dân cư thật sự — những dãy nhà mái ngói kiên cố, có cây xanh, có cả đường đi lát gạch sạch sẽ, hệ thống nước và ánh sáng đầy đủ.
67Please respect copyright.PENANAGghjaaNh5T
—Khi đến nơi
67Please respect copyright.PENANAwqQcjblX0d
Người hướng dẫn Huy bước lên bậc đá, giọng vang lớn:
67Please respect copyright.PENANApWqk5g8BoJ
— Chào mừng mọi người một lần nữa đến với Liên Thành. Hiện tại, vẫn còn vài ngôi làng chưa đến, và việc sắp xếp nơi ở chính thức cho từng gia đình đang được hoàn thiện.
67Please respect copyright.PENANAWVQRkLqLAw
Ông nhìn quanh rồi mỉm cười trấn an:
67Please respect copyright.PENANAy0tiNiEmh2
— Tạm thời, mọi người sẽ ở lại khu tập trung này để dễ phân loại theo từng làng. Gọi là “khu tập trung” vậy thôi, chứ thực ra đây là những ngôi nhà xây dựng hẳn hoi trong thành, đầy đủ tiện nghi, có khi còn tốt hơn cả ngôi làng cũ mà mọi người từng sống.
67Please respect copyright.PENANAT38uyCEYVb
Một vài dân làng xì xào kinh ngạc, ánh mắt dõi quanh đầy tò mò.
67Please respect copyright.PENANAszH3fa0N2d
Huy giơ tay chỉ về khu nhà phía trước:
67Please respect copyright.PENANALoxKy9XirB
— Mỗi nhà đều đã được chuẩn bị sẵn. Sẽ có người hướng dẫn riêng giúp mọi người làm quen với các đồ dùng và cách sinh hoạt tại đây. À, và mỗi người sẽ được phát một chiếc áo nhỏ khoác ngoài có màu sắc riêng để nhận diện những ai cùng làng với nhau, thuận tiện cho việc tổ chức và hỗ trợ sau này.
67Please respect copyright.PENANAjA6DfIW0PS
Thiên nhìn mọi thứ xung quanh — những ngôi nhà xinh xắn, không gian sạch sẽ, người dân Liên Thành đi ngang đều mỉm cười thân thiện. Em nắm nhẹ tay cha, giọng thì thầm:
67Please respect copyright.PENANAHnGVrkFjYZ
— Chắc là… mọi thứ rồi sẽ ổn thôi, đúng không?
67Please respect copyright.PENANAkQvWczJKEI
Xam nhẹ nhàng gật đầu:
67Please respect copyright.PENANA7slVj1QklO
— Ừ. Mọi thứ rồi sẽ ổn thôi.
Sau đó, từng gia đình được hướng dẫn đến căn nhà đã được phân bố trong khu tập trung. Mỗi ngôi nhà đều có mái ngói đỏ, tường sơn sáng sạch sẽ, cửa gỗ mới và một khoảng sân nhỏ phía trước — khác xa với những căn nhà đơn sơ ở làng cũ.
67Please respect copyright.PENANA17FpJ3cPOE
Khi bước vào, nhiều người dân làng không giấu được sự ngạc nhiên và tò mò. Bên trong, từng căn nhà đều đã được trang bị đầy đủ bàn ghế, chăn màn, bếp nấu, thậm chí còn có những vật dụng họ chưa từng thấy qua.
67Please respect copyright.PENANApdRlc2w8O8
Một người phụ nữ lớn tuổi khẽ thốt lên:
67Please respect copyright.PENANARmVsW5hmFZ
— Trời ơi, đây thật sự là nhà cho tụi mình ở sao?
67Please respect copyright.PENANAZgqdRwBeJL
Một đứa bé chạy tới sờ vào chiếc vòi nước đặt cạnh bồn rửa, nước chảy ra mát lạnh khiến nó reo lên thích thú. Một cụ ông khác ngồi xuống chiếc ghế đệm, lưng tựa vào thành ghế êm ái rồi bật cười khúc khích:
67Please respect copyright.PENANAGCBK1LQr9I
— Không ngờ sau mấy chục năm ở làng, giờ mới được ngồi lên cái ghế êm đến vậy!
67Please respect copyright.PENANArGHxwqxnEy
Huy đứng ngoài sân, gọi lớn:
67Please respect copyright.PENANA01pG9RuUGX
— Mọi người cứ thoải mái kiểm tra và nghỉ ngơi. Nếu có gì chưa hiểu, sẽ có người đến từng nhà hướng dẫn thêm. Những thứ này có thể mới lạ, nhưng chỉ cần vài hôm là mọi người sẽ quen thôi!
67Please respect copyright.PENANAhlpLNbOmSd
Thiên bước vào nhà cùng Xam. nhìn quanh căn phòng nhỏ nhưng ấm cúng, ánh mắt không giấu được sự thích thú:
67Please respect copyright.PENANAyQbZG3GOYr
— Cha ơi, cái nhà này... còn đẹp hơn cả nhà mình ở làng luôn đó.
67Please respect copyright.PENANAva1hCE54xB
Xam cười nhẹ:
67Please respect copyright.PENANAowrMkgQuCG
— Ừ. Ở đây không thiếu thứ gì. Có lẽ, đây là khởi đầu mới cho tất cả chúng ta.
Thấy mọi người trong đoàn ai cũng rạng rỡ, mắt tròn mắt dẹt ngắm nghía khắp nơi, người hướng dẫn Huy đứng khoanh tay trước ngực, nở một nụ cười hài lòng.
67Please respect copyright.PENANA55nmGfPnpP
Hướng dẫn huy chậm rãi bước đi dọc con đường lát đá giữa các ngôi nhà, mắt dõi theo từng người dân làng đang khám phá căn nhà mới của mình. Có cụ già thì thắp thử ngọn đèn trong nhà rồi xuýt xoa. Có mấy đứa nhỏ đang đùa nhau quanh chiếc bồn rửa, vừa chạy vừa cười. Những người đàn ông thì tụ lại ở khoảng sân phía trước, bàn tán sôi nổi về mái ngói mới và dãy ống nước chạy quanh.
67Please respect copyright.PENANAV6pdK5o3QV
Huy khẽ gật đầu, lẩm bẩm:
67Please respect copyright.PENANA5PQvrHpfAq
— Vậy là công sức của bao người chuẩn bị cuối cùng cũng đáng giá rồi…
67Please respect copyright.PENANAJklJ0vkCug
Một binh lính trẻ bước tới, hỏi nhỏ:
67Please respect copyright.PENANAkfoAvF2qHJ
— Mọi chuyện đều ổn chứ, hướng dẫn Huy?
67Please respect copyright.PENANAvx7YnwjClB
— Ổn chứ. Nhìn họ đi, có lẽ đây là lần đầu tiên nhiều người trong số họ được sống trong những căn nhà như vậy.
67Please respect copyright.PENANARHfed8aFiW
Huy nhìn xa về cuối con đường, nơi những căn nhà khác còn sáng đèn chuẩn bị chào đón những đoàn dân làng kế tiếp.
67Please respect copyright.PENANA1VU0QPI9S1
— Dù chỉ là khu tập trung tạm thời… nhưng ít ra, hôm nay, họ đã có một nơi an toàn, sạch sẽ và đủ đầy để gọi là “nhà”.
67Please respect copyright.PENANAlY9tDhjMy0
( Hết chương 0.1C)
Tác phẩm : BÓNG TIM QUA KHE NỨT — Viết Bởi [ Vodanh 2254 ]
Vậy là mọi người đã theo dõi đến hết chương 0.1C rồi, cảm ơn thật nhiều vì đã dành thời gian đi cùng mình đến tận đây. Mình biết chương này hơi dài, nhưng hy vọng là cảm xúc và nhịp truyện đã trọn vẹn với các bạn.
67Please respect copyright.PENANA6gXDm1Sjai
Nếu có chi tiết nào khiến bạn thắc mắc, thấy chưa hợp lý, hay đơn giản là muốn góp ý thêm — đừng ngại để lại lời nhắn nhé. Với mình, từng góp ý đều là một phần giúp thế giới trong truyện trở nên rõ ràng và sống động hơn.
67Please respect copyright.PENANAVXAN0ela7m
À, mình cũng định sẽ đổi tên truyện trong vòng 1–2 ngày tới. Tên hiện tại là Bóng tim qua khe nứt, nhưng mình đang cân nhắc xem liệu có cái tên nào mới phù hợp hơn với hành trình phía trước. Nếu bạn có suy nghĩ gì về tên truyện — thấy nên giữ hay đổi, hay có ý tưởng nào hay ho — mình rất muốn nghe.
67Please respect copyright.PENANASbDksHE3Re
Cảm ơn một lần nữa vì đã đọc đến tận cuối. Hẹn gặp ở chương tiếp theo nhé!
67Please respect copyright.PENANAr51JSLiBUF