
Ngày 3/7/238
Trời sáng trong. Nắng sớm đổ xuống quảng trường, phủ một lớp ánh vàng dịu lên từng viên đá, từng bóng người đã đến từ sớm. Không ai thúc giục họ. Không tiếng gọi loa, không hiệu lệnh – chỉ có một lời truyền nhỏ:
8Please respect copyright.PENANAxEBvM57epy
“Sáng nay, nữ hoàng sẽ nói.”
8Please respect copyright.PENANA9hadsFZ6LQ
Ring xuất hiện lặng lẽ như chính buổi sáng. Nàng bước ra từ hành lang phía sau quảng trường, không hộ vệ, không nhạc nền.
8Please respect copyright.PENANA44KJsAr0le
Chiếc áo dài màu lam tro ôm nhẹ theo dáng người – không nổi bật, cũng chẳng cầu kỳ. Mái tóc trắng buộc thấp sau gáy, vài sợi xõa nhẹ trước trán. Màu tóc ấy không vì tuổi, không vì bệnh – chỉ là thứ người ta khó quên mỗi khi nhìn thấy nàng.
8Please respect copyright.PENANAhGf4GJzDY7
Ánh mắt nàng không lạnh cũng không cười. Đó là kiểu nhìn của một người đã nghĩ kỹ trước khi bước ra – và giờ đây sẵn sàng nói điều mình tin.
8Please respect copyright.PENANAaBg4T458wz
Dáng đi thẳng, không vội. Mỗi bước chân chạm đất đều có nhịp, có tiết. Không nặng, không nhẹ – nhưng đủ để khiến quảng trường đang xôn xao dần im lại.
8Please respect copyright.PENANAHq1o2F5Xz4
Tịnh đi sau lưng như một cái bóng quen thuộc,– một người đàn ông điềm tĩnh, sắc sảo, luôn theo sát Ring với vai trò tham mưu trưởng. Mắt sâu, tóc cắt ngắn, dáng đứng thẳng, ông là hiện thân của sự nghiêm nghị và kỷ luật.
Lệ – nữ pháp sư trẻ, thông minh và chu đáo. Tóc dài buộc thấp, thường cầm theo sổ ghi chép. Dù hay nói, mỗi lời cô thốt ra đều khiến người khác phải ngạc nhiên
đứng bên cột đá gần đó, chỉ nhìn, không bước tới.
8Please respect copyright.PENANAFJWx9VoceO
Ring không đứng lên bục, không nâng giọng, không ra hiệu.
8Please respect copyright.PENANAlxEnhd1LIR
Nàng chỉ đứng giữa ánh nắng. Và bắt đầu nói.
8Please respect copyright.PENANAaIx7mXG5Eu
> “Ta sẽ không gọi các ngươi là dân tị nạn. Cũng không phải người may mắn sống sót.
Vì ta biết… các ngươi không đến đây để được thương hại.”
8Please respect copyright.PENANADiCiPMRV0C
> “Các ngươi đến… vì phía sau chẳng còn gì nữa.”
“Vì đã quá nhiều đêm không còn mái che, quá nhiều lần tiếng thét vang lên giữa tiếng gió.”
(Ring ngước lên nhìn bầu trời)
“Cả ta… cũng từng không chắc mình sẽ còn thấy một ngày mai nào khác.”
8Please respect copyright.PENANAPOu6Qk3lBk
> (Một thoáng im lặng, giọng Ring nhỏ lại)
“Có những người ta không kịp đưa đi. Có những nơi đã bị chôn vùi mãi mãi. Và ta biết… mỗi người trong các ngươi cũng đã để lại ai đó, điều gì đó… phía sau.”
8Please respect copyright.PENANAP3xOlI8B6P
8Please respect copyright.PENANAVqng3l397Y
8Please respect copyright.PENANATwvruWGzyC
> (Ring nhìn quanh, ánh mắt lặng mà kiên quyết)
“Nhưng nếu hôm nay ta được nói một lời… thì đó là: chúng ta vẫn còn ở đây.”
“Và chính vì còn nhau, chúng ta sẽ không gục xuống.”
8Please respect copyright.PENANArB5WeCWaLc
8Please respect copyright.PENANAHpevBRCHYE
8Please respect copyright.PENANAPYuviuDMTt
> (Giọng nàng dần cứng lại)
“Liên Thành không phải nơi trú ẩn. Nó là minh chứng cho một điều: rằng dù thế giới có gãy đôi, ta vẫn sẽ dựng lại – bằng tay, bằng máu, bằng cả ký ức của những người đã ngã xuống.”
8Please respect copyright.PENANARxbX43bEKN
8Please respect copyright.PENANAeyoETri9e8
8Please respect copyright.PENANAFuHhyGdFmU
> (Nàng bước tới, đặt tay lên nền đá giữa quảng trường)
“Từng viên gạch ở đây… là lời hứa. Rằng nếu còn sống, ta sẽ không bỏ cuộc.”
8Please respect copyright.PENANATJWRgQ6mrQ
8Please respect copyright.PENANAYNxz4l4rnJ
8Please respect copyright.PENANAHPFiMnspte
> (Nàng đứng thẳng lên, mắt nhìn dân chúng)
“Từ hôm nay, các ngươi không còn là kẻ bị đẩy lùi. Mà là những người đầu tiên bắt đầu lại.”
“Là dân của Liên Thành. Là lý do ta không lùi thêm một bước nào nữa.”
8Please respect copyright.PENANAg6muaEcts1
8Please respect copyright.PENANA3yLVZUskTx
8Please respect copyright.PENANAXaDn1fbsi9
> (Giọng Ring chậm lại, chắc chắn, gần như thề thốt)
“Ta mang tên Ring. Và nếu một ngày nào đó, hiểm họa lại tràn đến… thì nó sẽ phải bước qua ta trước khi chạm vào bất kỳ ai trong các ngươi.”
8Please respect copyright.PENANA5pReArOA1P
8Please respect copyright.PENANAmvf2BXVve2
8Please respect copyright.PENANAwBAr382q02
Ring dừng lại.
8Please respect copyright.PENANAjEzT1eEy7p
Trước nàng, mọi người vẫn đứng yên. Không ai cười. Không ai vỗ tay ngay.
8Please respect copyright.PENANACHUUJQJTJ1
Nhưng ánh mắt họ đã đổi khác. Có gì đó dịu lại. Lặng xuống.
8Please respect copyright.PENANA1CGbFyHBDU
Một người đàn ông nhìn vợ mình, khẽ gật đầu. Một người mẹ nắm chặt tay con. Vài tiếng thở nhẹ nghe rõ trong gió.
8Please respect copyright.PENANARxM3ijyDM8
Họ đồng cảm. Vì những gì Ring nói không lớn lao, nhưng chạm đúng những gì họ từng nuốt vào mà không dám nói ra.
8Please respect copyright.PENANAhWJ2Kg4gzY
Họ được an ủi. Vì có ai đó – ở giữa chốn quyền lực – chịu đứng ra thừa nhận nỗi đau họ mang theo.
8Please respect copyright.PENANAXxLxrJ8f7u
Rồi như thể một điều gì đó âm thầm nảy mầm, ai đó bật cười. Không lớn. Nhưng là tiếng cười đầu tiên sau nhiều ngày dài im lặng.
8Please respect copyright.PENANAowsJ8kQgt2
Một người vỗ tay. Người khác nối theo.
8Please respect copyright.PENANABPLUgORRDN
Sự hưng phấn lan dần. Không rầm rộ. Nhưng rõ ràng. Như những bước chân chập chững tìm lại sức nặng.
8Please respect copyright.PENANA7dNWOH5zch
— Nữ hoàng Ring!
8Please respect copyright.PENANAe4tOlwVoBy
Tiếng hô bật ra từ một góc quảng trường. Lần này, là thật. Không do ai ra lệnh. Không phải thói quen.
8Please respect copyright.PENANAfadKUjOYAk
Họ lặp lại. Lần hai. Lần ba.
8Please respect copyright.PENANAL61P0udSJk
Và họ muốn tiến lên. Không còn vì ai xua đẩy. Mà vì chính họ đã thấy một lý do để không đứng yên nữa.
8Please respect copyright.PENANAwsb0OP5cbJ
Buổi sáng ấy, ánh nắng trải khắp quảng trường. Và lần đầu tiên, tiếng người vang lên như hồi chuông mở đầu cho một cuộc sống mới.
Khi Ring cúi đầu, không gian như nghẹn lại một giây, rồi tan ra trong tiếng vỗ tay rền vang.
8Please respect copyright.PENANALqZ8m6GuPS
Nhưng sau đó, không ai nán lại quá lâu.
8Please respect copyright.PENANAJ9ltJWildD
Người dân lặng lẽ rời quảng trường. Không vội vã, không hỗn loạn. Như thể mỗi người đều đang mang theo một điều gì đó nặng nhưng ấm — niềm tin, hy vọng, hoặc chỉ đơn giản là cảm giác mình thuộc về.
8Please respect copyright.PENANAhndqyfALfU
Những người mẹ khẽ dắt con quay về khu cư trú, vài cụ già lau mắt rồi ngẩng lên nhìn trời trong.
Một vài thanh niên đi cùng nhau, nói về chuyện dựng lại gian bếp, về việc xin phép trồng lại giống đậu nhà mình mang theo.
( Khung cảnh bên trong phòng làm việc cửa Nữ Hoàng )
Cánh cửa khép lại sau lưng, chặn tiếng gió ngoài hành lang.
Ring tháo đôi găng trắng, đặt lên bàn. Mái tóc trắng của cô khẽ lay trong ánh sáng chiếu nghiêng qua khung cửa sổ.
Không còn ánh mắt dõi theo, không còn tiếng reo hò — chỉ còn lại sự yên tĩnh.
8Please respect copyright.PENANAWDxoW9TMxo
Lệ đã đợi sẵn, tay cầm khay trà còn nóng.
Tịnh thì dựa lưng vào cạnh bàn, tay khoanh trước ngực, nhưng ánh mắt không còn giữ vẻ nghiêm nghị thường thấy.
8Please respect copyright.PENANAYTNjw8Uv9F
— Phải nói là... tuyệt vời. — Lệ lên tiếng đầu tiên, giọng nhẹ nhưng không giấu được sự xúc động.
— Thật lâu rồi thần mới thấy quảng trường im phăng phắc đến vậy.
8Please respect copyright.PENANAykJoflxipb
Tịnh thở ra một hơi, rồi bật cười, lắc đầu:
— Thần suýt nữa thì khóc. Thật đấy.
Mỗi câu ngài nói như thể không phải một vị nữ hoàng, mà là người cùng bước qua những mất mát ấy.
8Please respect copyright.PENANAZctaipkH83
Ring khẽ nhướng mày, ngả người ra ghế, mắt nhìn hai người một lượt:
— Các ngươi thật sự thấy như vậy sao?
Ta thì lại tưởng mình đang phát biểu dở tệ đến mức... suýt quên cả đoạn giữa.
8Please respect copyright.PENANA1ARLsN0f0H
Lệ bật cười, đặt tách trà xuống bàn:
— Nếu đó là dở tệ, thì e là dân chúng đang mong được nghe ngài "phát biểu dở tệ" mỗi tuần một lần.
8Please respect copyright.PENANA5sphE0hNzf
Tịnh lắc đầu, nhưng cũng cười theo:
— Có thể ngài thấy mình nói không đủ mạnh. Nhưng chính vì vậy mà họ mới lắng nghe.
Lời nhẹ thì thấm lâu, thưa nữ hoàng.
8Please respect copyright.PENANALSfIWsjZH1
Ring cười khẽ, ánh mắt dịu xuống:
— Vậy là ta không làm họ thất vọng.
8Please respect copyright.PENANAOv7iO2gUeG
— Không những không thất vọng... — Lệ nghiêng đầu — … mà họ còn bước đi như thể vừa buông được gánh nặng mang suốt mấy tháng trời.
8Please respect copyright.PENANA4pLuf2DVIH
Ring gật nhẹ, giọng trầm hơn:
— Tốt. Vậy là đủ cho một ngày đầu tiên.
8Please respect copyright.PENANAqx2dFftLo9
Nói rồi, cô đứng dậy, quay ra phía cửa sổ. Ngoài kia, gió vẫn thổi qua những mái nhà mới, nhẹ và trong.
Ring khẽ mỉm cười, lẩm bẩm:
8Please respect copyright.PENANAZa7DTvOIi4
— Nhưng nếu ngày nào cũng “dở tệ” thế này... thì ta e không còn sức để làm nữ hoàng nữa.
8Please respect copyright.PENANAKtaBHHNOaQ
Tịnh nhướn mày:
— Vậy ngài muốn đổi nghề à?
8Please respect copyright.PENANAjgC4H2jFCv
Lệ chen vào, nửa đùa nửa thật:
— Chắc ngài hợp làm người kể chuyện lang thang. Vừa nói, vừa khiến cả làng ngồi khóc rưng rức.
8Please respect copyright.PENANANfpDXkIOf4
Ring phá lên cười, ngồi trở lại ghế:
— Hay đấy. Nếu vương quốc sụp đổ, ba chúng ta mở gánh kể chuyện rong đi khắp các chợ.
Lệ lo trà, Tịnh làm bảo kê.
8Please respect copyright.PENANAOMibfVNRjm
Cả ba cùng bật cười, tiếng cười lan nhẹ trong gian phòng yên tĩnh.
8Please respect copyright.PENANAHbwZPwSOmE
Tiếng gõ cửa vang lên, nhẹ nhưng dứt khoát.
Cả ba ngừng cười, Ring nghiêng đầu:
8Please respect copyright.PENANAriERdE1clB
— Vào đi.
8Please respect copyright.PENANAn4FKkmHAdm
Cánh cửa mở ra, thư ký riêng của cô bước vào – một người phụ nữ trẻ tuổi, tóc cột cao, áo chùng xanh ngắn gọn. Theo sau là ba người đàn ông trung niên trong trang phục quý tộc, áo choàng thêu chỉ bạc, giày bóng loáng. Họ bước vào với dáng đi có phần cẩn trọng, ánh mắt quét nhẹ qua từng người trong phòng.
8Please respect copyright.PENANAGz9BpTYwZX
— Thưa nữ hoàng, họ xin được gặp riêng để thảo luận... vài việc liên quan đến chỗ ở. — Thư ký nghiêng người nói nhỏ.
8Please respect copyright.PENANAEQcWDUs81G
> Cả ba cúi đầu, nhưng trước khi rút lui, người đàn ông trẻ nhất trong nhóm – dáng người cao, áo chùng có thêu phù hiệu gia tộc – chần chừ, rồi cất giọng:
8Please respect copyright.PENANA57QhBBsfQB
8Please respect copyright.PENANAvvGJ39BZ7V
8Please respect copyright.PENANAT6aBJWrTM5
— Thưa nữ hoàng...
Thần biết điều này có thể không đúng thời điểm, nhưng xin được phép nói một lời.
Trong thời gian đầu tái thiết, nhiều gia tộc – trong đó có nhà thần – đã tự nguyện đóng góp một phần ngân khố. Không vì đòi hỏi gì, chỉ vì mong Liên Thành đứng vững.
Nay chỉ xin một ít riêng tư... không phải vì địa vị, mà là vì… nếp sống họ đã quen.
8Please respect copyright.PENANAMTgZOhTnIx
Ring im lặng trong một thoáng. Gió nhẹ làm tấm rèm nơi cửa sổ rung khẽ.
8Please respect copyright.PENANAgOilBujMK4
— Khi các ngươi mang đến vàng, ta đã từ chối.
Ta nói rõ: “Liên thành sẽ không được xây bằng sự lệ thuộc vào những kẻ từng ngồi yên trên ngai và ngó xuống người khác.”
Nhưng các ngươi vẫn mang đến.
Không đòi hỏi, không mặc cả.
8Please respect copyright.PENANAG7CbzVHfKD
Cô đứng dậy, tay chạm nhẹ vào mặt bàn gỗ:
— Vậy thì đừng để vàng các ngươi từng đưa biến thành cái cớ đòi lại khoảng cách đã xóa.
8Please respect copyright.PENANAEsOsY1GpHo
Cả căn phòng lại im ắng.
Người đàn ông trẻ cúi đầu sâu hơn. Lần này là một cái cúi thật lòng.
8Please respect copyright.PENANAp3wFfjqFTx
— Thần... hiểu rồi, thưa nữ hoàng.
8Please respect copyright.PENANApvER76lYqn
Ring dịu giọng:
8Please respect copyright.PENANABshv67GUaZ
— Ta biết sự thay đổi không dễ. Không ai bắt các ngươi phải từ bỏ hoàn toàn cách sống cũ.
Nhưng khi bước vào Liên Thành mới, xin hãy đặt lại thói quen cũ ở ngoài cửa.
Cùng nhau, chúng ta mới có thể đi tiếp.
8Please respect copyright.PENANAG8FOc9TkfO
Người quý tộc lớn tuổi nhất khẽ đặt tay lên vai người trẻ hơn, rồi quay sang Ring:
8Please respect copyright.PENANAxV8679JRIR
— Xin cảm ơn vì đã thẳng thắn, thưa nữ hoàng.
Chúng thần sẽ về và điều chỉnh cách suy nghĩ của mình.
8Please respect copyright.PENANAB6gMjbYgjP
Ring gật đầu, ánh mắt không hề lạnh.
Cánh cửa khép lại sau ba người đàn ông, tiếng bước chân dần xa.
8Please respect copyright.PENANA0oDChHdmz8
Tịnh lẩm bẩm khi tiếng cửa vừa dứt:
— Bọn quý tộc đó… hôm nay có gì đó khác lạ.
8Please respect copyright.PENANARHXui9oBnk
Ring gật khẽ, mắt vẫn nhìn vào tách trà đã nguội:
— Ta cũng thấy vậy. Có lẽ... sau tất cả, họ đã bắt đầu suy nghĩ thêm về sự sống chăng?
8Please respect copyright.PENANAwbnWXr9lwK
Lệ và Nhiên đưa mắt nhìn nhau, vẻ thẫn thờ.
— Em không hiểu lắm... — Lệ nghiêng đầu thì thầm.
— Mấy chuyện này... đúng là già dặn thật đấy. — Nhiên nói nhỏ, rồi lặng lẽ cúi đầu ghi chép.
8Please respect copyright.PENANAIi1rDYKNPH
( Hết Chương 0.2B )
8Please respect copyright.PENANAG2EDkmwNBR
✍️ Tác giả: Vodanh2254
8Please respect copyright.PENANAXuId4vcwDR
Cảm ơn bạn đã đọc đến hết chương 0.2B.
8Please respect copyright.PENANATQHav8ZITY
Mình biết chương này có phần dài và nhiều đoạn đối thoại trầm lặng, nhưng nếu bạn vẫn đi đến tận dòng này – thật sự cảm ơn rất nhiều. Việc bạn dành thời gian đọc và đồng hành cùng Ring, cùng Liên Thành… là điều rất quý giá với mình.
8Please respect copyright.PENANAddwALB6qsF
Nếu có bất kỳ cảm nhận nào – dù chỉ là một dòng "mình đã đọc" hay chia sẻ ngắn – bạn hãy để lại bình luận nhé.
Vì điều đó giúp mình biết truyện đang ổn không, có chạm đến bạn không – và cũng là nguồn động lực để mình viết tiếp.
8Please respect copyright.PENANAB21vsdxLrJ
Hẹn gặp lại ở chương sau nhé.
🕊️
– Vodanh2254
8Please respect copyright.PENANAAc3XWoSiJQ
8Please respect copyright.PENANAt37LNLB0vn